Chương 6: Tường đồng vách sắt
Cuối cùng, Lưu Thương cũng buông tay ra. Lưu Dã đột nhiên nói: “Con đi cùng mẹ” Rồi buông Lưu Thương ra, muốn đi về phía mẹ mình. Nhưng Lưu Thương và Lưu Di đều giữ cậu lại. Hà Hạo cũng quay lại, nghiêm giọng nói: “Con ở lại.” Rồi nhanh chóng bước đi, bỏ lại con trai phía sau. Lưu Thương cũng ngay lập tức quỳ một chân xuống để ngang tầm mắt với cháu mình, hai tay như kìm sắt lớn giữ chặt hai vai cậu. “Nhìn chú này, Dã.” Y nói, kéo ánh mắt đứa trẻ đối diện với ánh mắt y. “Đưa em đến chỗ chú Lục của các con, được chứ? Ta biết là khó khăn, nhưng hai đứa phải cố gắng nghỉ ngơi để mai đưa cha các con đi. Hứa với ta đi. Con làm được đúng không?” Lưu Dã nhìn vào chú mình, nhìn vào vẻ cầu khẩn trên gương mặt cương nghị cậu luôn ngưỡng mộ, nắm tay siết chặt, mím môi không đáp. Vừa như không cam lòng, vừa như trực khóc. Thấy vậy, Lưu Di liền đi đến từ sau lưng Lưu Thương, kéo Lưu Dã đi. “Con hứa ạ. Đi thôi, đi thôi Dã.” Lưu Thương liền buông vai cậu ra, đứng thẳng dậy. Y nói: “Hai con đi đi.” Bị...